THÁNG 6 - MÙA CHIA TAY
Bạn thân mến, khi những chùm phượng vĩ bắt đầu đốt lên sắc đỏ rực cả một góc sân trường, khi những tiếng ve râm ran gọi mùa về, ấy là lúc trong mỗi chúng ta lại dâng lên những cảm giác bồi hồi.
Là niềm vui sướng khi được nghỉ ngơi sau một năm học tập chăm chỉ; là những lo lắng bận rộn cho 2 kì thi quan trọng và cả những tiếc nuối, những giọt nước mắt của lớp 12 khi chợt nhận ra 3 năm bên nhau sao quá ngắn; hay là những hồi tưởng về mái trường mến yêu, về thầy cô, về bè bạn của những người đã ra trường.
Và trong những tuần qua, Listen and Feeling đã nhận được rất nhiều tâm sự của thính giả gửi tới. Là những sẻ chia rất chân thật, dù là ở thì hiện tại hay quá khứ đều xuất phát từ sâu tận trái tim. Mời các bạn cùng lắng nghe Listen and Feeling số 2 – Mùa chia tay.
Listen and Feeling 2 : Tháng 6 - Mùa Chia Tay
P/s: Nếu bạn không thấy được chương trình xin hãy cài đặt
Windows Media Player Firefox tại đây. Tắt tất cả trình duyệt và mở lại
NỘI DUNG
1 - Nhox_kokhoc_viai_92@yahoo.com - Tiết học cuối cùng ( Đại Nhân )
Một mùa hè nữa lại đến…
Một mùa hè lại bắt đầu như bao mùa hè trước, vẫn là những sắc màu quen thuộc : là màu đỏ rực bất chợt của những chùm phượng vĩ, là màu tím mơ màng của những cánh bằng lăng…Rồi hè đến, mang theo lo lắng cho những kì thi quan trọng nhất, và cả những nỗi niềm cho thời khắc chia tay.
Mùa hè năm nay, sao mà buồn quá…
Suốt 12 năm cắp sách tới trường, 12 năm là 12 bến bờ kỉ niệm mà chẳng năm nào giống năm nào. Năm học cuối cấp, hối hả với bài vở trên lớp, với những ca học thêm không ngừng nghỉ, và cả những kì thi. Ta sống vội cho những mục đích tươi đẹp mà quên mất ta đã là lớp 12. Và giờ, cho tới tận ngày chia tay, ta mới giật mình nhìn lại tất cả.
Thời gian trôi nhanh quá, mới đó thôi mà đã hết năm học, mới đó thôi mà đã phải chia xa. Một cảm giác rất lạ, dường như là sự tiếc nuối, xen lẫn nỗi buồn, ...
3 năm học chung với nhau, 3 năm đầy ắp kỉ niệm dưới mái trường thân yêu, đầy ắp tiếng nói cười của thầy cô, bạn bè.
Tất cả, tất cả đang dần trôi xa, và ta thì đang cố níu giữ ...
3 năm – thời gian không dài nhưng đủ để gắn kết 47 con người thành một gia đình. Một đại gia đình, với 47 đứa con, đứa nào cũng quậy, bao lần làm "cha mẹ" đau đầu trước những trò nghịch ngợm đúng kiểu "nhất quỷ nhì ma" của cả bọn.
Ngày chia tay.
Trong lòng chợt trào lên nỗi nhớ da diết, nhớ về những thàng ngày đã xa, về những kỉ niệm bên nhau… Nước mắt chỉ trực trào...
Nhìn mấy đứa bạn khóc nấc lên vì sắp phải chia xa, muốn dỗ dành, muốn an ủi nhưng chẳng hiểu sao, nước mắt cứ rơi theo mà chẳng thể nào ngăn lại được.
Nhớ ...
Nhớ nhất những ngày mưa, lũ quỷ hò hét nhau ra vầy mưa, có thằng nhóc còn tuyên bố :"Không ướt không được vào lớp", kết quả là cả bọn ướt nhẹp từ đầu tới chân, bị mắng, nhưng vui ...
Nhớ những lần tụi con trai tất bật chuẩn bị cho ngày 8/3 và 20/10, lần nào cũng có những bất ngờ, rồi khi tụi con gái quyết tâm tổ chức Boy's day thật hoành tráng để tặng lại.
Nhớ cả những kì thi, mặc dù đứa nào cũng bù đầu với chồng sách vở cao ngất, nhưng vẫn không quên nhắn tin cho nhau, chúc nhau thi tốt, có những lần mở điện thoại ra, mà có tới cả chục cái tin nhắn như thế.
...
Ta sẽ ghi nhớ tất cả.
Lúc chia xa, người ta thường hay ước cho thời gian quay trở lại, nhưng nếu ta có một điều ước lúc này đây, thì ta cũng sẽ không ước điều đó, bởi ta chẳng biết phải quay lại từ đâu ...
Ta chỉ xin một điều, ...
Thời gian ơi, xin hãy ngừng trôi, để ta nói với lũ quỷ sứ lớp ta, rằng ta yêu chúng nó đến nhường nào.
Xin hãy ngừng trôi, để ta kịp ghi lại phút giây này, phút giây cuối cùng của quãng đời học sinh.
Xin hãy ngừng trôi, để ta được sống mãi dưới mái trường này, trong vòng tay của thầy cô và bè bạn.
...
Chúc cho thầy cô luôn mạnh khỏe, chúc cho thầy cô sẽ vẫn mãi là những người gieo trồng ước mơ, và ngôi trường này sẽ mãi là vườn ươm những ước mơ cho những thế hệ học trò sau chúng ta.
Chúc cho bạn bè của ta sẽ vững bước trên con đường đời sau này, mà trước hết là vượt qua 2 kì thi sắp tới.
Hãy nhớ một điều rằng, "Một ngày là bạn thì sẽ mãi là bạn, dù có chia tay thì vẫn mãi là bạn".
Và, hãy nhớ, chúng ta sẽ KHÔNG BAO GIỜ QUÊN NHAU.
2 - Hoabattu_061002@yahoo.com - Bài hát tặng Mẹ ( Lâm Việt Hùng ft Kyo )
Cách đây 18 năm, Mẹ ban cho con được sống trên đời này. 18 năm rồi Mẹ ạ. 18 năm qua, con không làm được 1 điều gì có ích cho Mẹ, chỉ làm cho Mẹ thêm mệt mỏi. Con nhận ra rằng, cứ 1 ngày trôi qua, 1 ngày con khôn lớn, 1 ngày Mẹ già đi, trên đầu lại xuất hiện tóc bạc. Hy vọng ở con bao nhiêu thì Mẹ thất vọng bấy nhiêu. Con biết, tất cả những gì con làm ... tất cả đều không đúng bỏn phận của người con. Con sống theo ích kỉ và tự ái của con, không quan tâm đến lời Mẹ nói, và rồi ... con cũng nhận hậu quả của nó. Hậu quả của 1 con cá không ăn muối.
Những bước chân lầm lỗi của con, những lỗi quá đáng, chính con cũng khó có thể chấp nhận mà tại sao Mẹ lại có thể cho qua. Con ham chơi, học hành sa sút. Cuối năm họp phụ huynh, số thứ tự: 01, học tập xếp thứ 46. Con của Mẹ đây ư? Con biết, Mẹ rất buồn. Nhưng Mẹ vẫn mỉm cười và động viên con. Sao lại thế ạ? Con có lỗi mà.
Rồi những ngày đầu tiên con yêu và khi tình yêu tan vỡ. Con buồn, con khóc, con muốn đi thật xa, ... lúc xếp đồ, con nhận được bài thơ Mẹ viết cho con.
Con đã khóc, khóc thật nhiều,... Và rồi tự đứng dậy. Con phải mạnh mẽ phải không Mẹ?
Đã có lúc con không muốn mình là con của Mẹ. Những lúc thất vọng về con, con luôn nghĩ Mẹ sẽ hối hận vì sinh ra mình. Những lúc như thế, con muốn hỏi Nếu cho thời gian quay lại thì Mẹ có muốn sinh ra 1 đứa con như con không?
Mẹ không áp đặt con điều gì cả đúng không con? Mẹ chỉ có những hiểu biết, những kinh nghiệm, những nếm trải cuộc sống truyền lại cho con dần dần từng ngày khi con còn sống bên Mẹ thôi. Mẹ tin rằng con hiểu hết những gì Mẹ muốn trao lại.
Đẻ được con đã khó rồi nhưng nuôi con nên người lại càng khó hơn. Con hư Mẹ chỉ biết khóc thôi vì Mẹ không hề muốn mắng con hay nói nặng đến con bất cứ điều gì.Thật may mắn và hạnh phúc khi con được sinh ra làm con của Mẹ. Con sẽ cố gắng để không làm Mẹ buồn, ... . Hãy mãi mãi khỏe mạnh Mẹ nhé, để làm chỗ dựa cho con,...
Con cám ơn Mẹ. Con yêu Mẹ nhiều lắm!
3 - Kid_tentromtheky@yahoo.com - Mùa hè yêu thương ( Mỹ Tâm )
Mùa hè lại về cho bao nhiêu hình ảnh thân thiết gắn liền với thời học sinh trôi qua đi thành một kỷ niệm mang theo nỗi nhớ nhung và nuối tiếc. Đó là sẽ là những khoảng thời gian đẹp đẽ nhất và nó cũng sẽ mãi in sâu trong tim mỗi người.
Mỗi lần mùa hè đến nhớ lại kỷ niệm thời áo trắng ấy thật là khó tả làm sao, long bâng khuâng, hồi hộp và cứ như luyến tiếc 1 điều gì đó không nói được thành lời...
Hè đến rồi đi để lại cho lòng mỗi người biết bao nỗi nhớ cho những người vừa mới chia tay bạn bè thầy cô trường lớp hay cho những người đã có thời như vậy hồi tưởng lại. Mới ngày nào vẫn cắp sách đến trường, có lúc chưa thuộc bài, lòng lại phập phồng lo cô giáo gọi lên bảng. Rồi những ngày cuối kỳ, tâm trạng bồi hồi lo lắng cho 1 bài kiểm tra, nhưng rồi tất cả cũng đã qua. Những buổi chiều nắng, tụi con trai, con gái tụ tập với nhau dưới gốc cây bàng, hay ngoài quán nước, tất cả vui đùa với nhau. Rồi có khi bạn bè giận dỗi như trẻ con, nghỉ chơi vài hôm rồi lại huề, những lúc như thế tình cảm càng thêm thân thiết để rồi bây giờ mỗi đứa đi mỗi con đường riêng trong cuộc đời.
Hè đến mang về cho bao nhiêu những kỷ niệm đã qua, những khoảng thời gian bạn bè còn bên nhau, một câu xin lỗi chưa bao giờ được nói ra, hay một lời tỏ tình còn giữ mãi trong lòng đến đến bây giờ đó là một nỗi nuối tiếc. Xa rồi những chiếc áo trắng đồng phục, xa rồi những hình ảnh nữ sinh trong bộ áo trắng duyên dáng.
Ngày ấy đi học lòng mong muốn mùa hè hãy đến thật nhanh để được đi chơi, nghỉ ngơi cho thật thoải mái. Còn bây giờ ngồi ôm nỗi nhớ. Hè về nhìn những cánh phượng rơi trên đường, lòng bồi hồi biết bao nhiều niềm lưu luyến về tuổi học trò – tuổi mộng mơ ngày nào.
Hè đến rồi đành chia tay những người bạn thân thiết, từ biệt mái trường thân yêu, bao kỷ niệm giờ chỉ còn là dĩ vãng… Nhưng những kỉ niệm, những giây phút đó làm sao chúng ta có thể quên có lẽ nó sẽ theo suốt trên còn đường đời của mỗi người.
Một mùa hè nữa lại đến…
Một mùa hè lại bắt đầu như bao mùa hè trước, vẫn là những sắc màu quen thuộc : là màu đỏ rực bất chợt của những chùm phượng vĩ, là màu tím mơ màng của những cánh bằng lăng…Rồi hè đến, mang theo lo lắng cho những kì thi quan trọng nhất, và cả những nỗi niềm cho thời khắc chia tay.
Mùa hè năm nay, sao mà buồn quá…
Suốt 12 năm cắp sách tới trường, 12 năm là 12 bến bờ kỉ niệm mà chẳng năm nào giống năm nào. Năm học cuối cấp, hối hả với bài vở trên lớp, với những ca học thêm không ngừng nghỉ, và cả những kì thi. Ta sống vội cho những mục đích tươi đẹp mà quên mất ta đã là lớp 12. Và giờ, cho tới tận ngày chia tay, ta mới giật mình nhìn lại tất cả.
Thời gian trôi nhanh quá, mới đó thôi mà đã hết năm học, mới đó thôi mà đã phải chia xa. Một cảm giác rất lạ, dường như là sự tiếc nuối, xen lẫn nỗi buồn, ...
3 năm học chung với nhau, 3 năm đầy ắp kỉ niệm dưới mái trường thân yêu, đầy ắp tiếng nói cười của thầy cô, bạn bè.
Tất cả, tất cả đang dần trôi xa, và ta thì đang cố níu giữ ...
3 năm – thời gian không dài nhưng đủ để gắn kết 47 con người thành một gia đình. Một đại gia đình, với 47 đứa con, đứa nào cũng quậy, bao lần làm "cha mẹ" đau đầu trước những trò nghịch ngợm đúng kiểu "nhất quỷ nhì ma" của cả bọn.
Ngày chia tay.
Trong lòng chợt trào lên nỗi nhớ da diết, nhớ về những thàng ngày đã xa, về những kỉ niệm bên nhau… Nước mắt chỉ trực trào...
Nhìn mấy đứa bạn khóc nấc lên vì sắp phải chia xa, muốn dỗ dành, muốn an ủi nhưng chẳng hiểu sao, nước mắt cứ rơi theo mà chẳng thể nào ngăn lại được.
Nhớ ...
Nhớ nhất những ngày mưa, lũ quỷ hò hét nhau ra vầy mưa, có thằng nhóc còn tuyên bố :"Không ướt không được vào lớp", kết quả là cả bọn ướt nhẹp từ đầu tới chân, bị mắng, nhưng vui ...
Nhớ những lần tụi con trai tất bật chuẩn bị cho ngày 8/3 và 20/10, lần nào cũng có những bất ngờ, rồi khi tụi con gái quyết tâm tổ chức Boy's day thật hoành tráng để tặng lại.
Nhớ cả những kì thi, mặc dù đứa nào cũng bù đầu với chồng sách vở cao ngất, nhưng vẫn không quên nhắn tin cho nhau, chúc nhau thi tốt, có những lần mở điện thoại ra, mà có tới cả chục cái tin nhắn như thế.
...
Ta sẽ ghi nhớ tất cả.
Lúc chia xa, người ta thường hay ước cho thời gian quay trở lại, nhưng nếu ta có một điều ước lúc này đây, thì ta cũng sẽ không ước điều đó, bởi ta chẳng biết phải quay lại từ đâu ...
Ta chỉ xin một điều, ...
Thời gian ơi, xin hãy ngừng trôi, để ta nói với lũ quỷ sứ lớp ta, rằng ta yêu chúng nó đến nhường nào.
Xin hãy ngừng trôi, để ta kịp ghi lại phút giây này, phút giây cuối cùng của quãng đời học sinh.
Xin hãy ngừng trôi, để ta được sống mãi dưới mái trường này, trong vòng tay của thầy cô và bè bạn.
...
Chúc cho thầy cô luôn mạnh khỏe, chúc cho thầy cô sẽ vẫn mãi là những người gieo trồng ước mơ, và ngôi trường này sẽ mãi là vườn ươm những ước mơ cho những thế hệ học trò sau chúng ta.
Chúc cho bạn bè của ta sẽ vững bước trên con đường đời sau này, mà trước hết là vượt qua 2 kì thi sắp tới.
Hãy nhớ một điều rằng, "Một ngày là bạn thì sẽ mãi là bạn, dù có chia tay thì vẫn mãi là bạn".
Và, hãy nhớ, chúng ta sẽ KHÔNG BAO GIỜ QUÊN NHAU.
2 - Hoabattu_061002@yahoo.com - Bài hát tặng Mẹ ( Lâm Việt Hùng ft Kyo )
Cách đây 18 năm, Mẹ ban cho con được sống trên đời này. 18 năm rồi Mẹ ạ. 18 năm qua, con không làm được 1 điều gì có ích cho Mẹ, chỉ làm cho Mẹ thêm mệt mỏi. Con nhận ra rằng, cứ 1 ngày trôi qua, 1 ngày con khôn lớn, 1 ngày Mẹ già đi, trên đầu lại xuất hiện tóc bạc. Hy vọng ở con bao nhiêu thì Mẹ thất vọng bấy nhiêu. Con biết, tất cả những gì con làm ... tất cả đều không đúng bỏn phận của người con. Con sống theo ích kỉ và tự ái của con, không quan tâm đến lời Mẹ nói, và rồi ... con cũng nhận hậu quả của nó. Hậu quả của 1 con cá không ăn muối.
Những bước chân lầm lỗi của con, những lỗi quá đáng, chính con cũng khó có thể chấp nhận mà tại sao Mẹ lại có thể cho qua. Con ham chơi, học hành sa sút. Cuối năm họp phụ huynh, số thứ tự: 01, học tập xếp thứ 46. Con của Mẹ đây ư? Con biết, Mẹ rất buồn. Nhưng Mẹ vẫn mỉm cười và động viên con. Sao lại thế ạ? Con có lỗi mà.
Rồi những ngày đầu tiên con yêu và khi tình yêu tan vỡ. Con buồn, con khóc, con muốn đi thật xa, ... lúc xếp đồ, con nhận được bài thơ Mẹ viết cho con.
Ban đầu tình yêu.
Lần đầu tiên con bước vào yêu
Mẹ muốn kể cho con về mối tình đầu của Mẹ
Về một người và những gì người ta chia sẻ
Cho con làm hành trang
Dù nỗi dại khờ thì không khác
Chẳng có bài học nào cho kẻ đang yêu
Nhưng con yêu không giống Mẹ ngày xưa
Dù nỗi dại khờ thì không khác
Nhìn nụ cười con Mẹ biết mình bất lực
Chẳng có bài học nào cho kẻ đang yêu
Trên con đường màu xanh
Có bao người chập chờn ẩn hiện
Chỉ mong con nhận ra nguy hiểm
Rất nhiều hố sâu cạm bẫy trên đường
Cũng có thể những kinh nghiệm sẽ lớn theo con
Khi đã xếp đầy ngăn những kí ức tình yêu tan vỡ
Mẹ chỉ sợ trong ngăn kéo ấy
Mảnh vỡ tình yêu ta chết được cho người
Vũ trụ tập trung vào người ta yêu hết
Tới một ngày ánh hào quang lịm tắt
Con mới nhận ra mình đã lỡ lầm
Biết nói gì với con dù trải nghiệm nhiều lần
Mẹ mới nhận ra Tình yêu đều thế cả
Mẹ mới nhận ra Tình yêu mong manh quá
Mẹ chỉ còn nỗi trống rỗng bình yên
Tất nhiên rồi nắng vàng buổi đầu tiên
Mẹ vẫn biết nó đẹp và hư ảo
Chỉ mong con chuẩn bị thêm khăn áo
Sợ mùa đông lạnh lẽo đến bên đời
Con tự mình làm ấm nỗi đơn côi
Để đi qua những niềm đau vô nghĩa
Cứ yên lặng trong bình yên con nhé.
Mẹ muốn kể cho con về mối tình đầu của Mẹ
Về một người và những gì người ta chia sẻ
Cho con làm hành trang
Dù nỗi dại khờ thì không khác
Chẳng có bài học nào cho kẻ đang yêu
Nhưng con yêu không giống Mẹ ngày xưa
Dù nỗi dại khờ thì không khác
Nhìn nụ cười con Mẹ biết mình bất lực
Chẳng có bài học nào cho kẻ đang yêu
Trên con đường màu xanh
Có bao người chập chờn ẩn hiện
Chỉ mong con nhận ra nguy hiểm
Rất nhiều hố sâu cạm bẫy trên đường
Cũng có thể những kinh nghiệm sẽ lớn theo con
Khi đã xếp đầy ngăn những kí ức tình yêu tan vỡ
Mẹ chỉ sợ trong ngăn kéo ấy
Mảnh vỡ tình yêu ta chết được cho người
Vũ trụ tập trung vào người ta yêu hết
Tới một ngày ánh hào quang lịm tắt
Con mới nhận ra mình đã lỡ lầm
Biết nói gì với con dù trải nghiệm nhiều lần
Mẹ mới nhận ra Tình yêu đều thế cả
Mẹ mới nhận ra Tình yêu mong manh quá
Mẹ chỉ còn nỗi trống rỗng bình yên
Tất nhiên rồi nắng vàng buổi đầu tiên
Mẹ vẫn biết nó đẹp và hư ảo
Chỉ mong con chuẩn bị thêm khăn áo
Sợ mùa đông lạnh lẽo đến bên đời
Con tự mình làm ấm nỗi đơn côi
Để đi qua những niềm đau vô nghĩa
Cứ yên lặng trong bình yên con nhé.
Mẹ yêu con.
Con đã khóc, khóc thật nhiều,... Và rồi tự đứng dậy. Con phải mạnh mẽ phải không Mẹ?
Đã có lúc con không muốn mình là con của Mẹ. Những lúc thất vọng về con, con luôn nghĩ Mẹ sẽ hối hận vì sinh ra mình. Những lúc như thế, con muốn hỏi Nếu cho thời gian quay lại thì Mẹ có muốn sinh ra 1 đứa con như con không?
Con lớn rồi, Mẹ mong con nên người, Mẹ biết không có ai là hoàn hảo cả nhưng lúc nào Mẹ cũng hy vọng con trai của Mẹ khẳng định được chính mình. Cho dù con có giỏi giang hay hư hỏng đến mức độ nào, cho dù con không muốn nhận Mẹ đi chăng nữa thì vẫn không thay đổi được rằng:" Mẹ là Mẹ của con".
Mẹ không áp đặt con điều gì cả đúng không con? Mẹ chỉ có những hiểu biết, những kinh nghiệm, những nếm trải cuộc sống truyền lại cho con dần dần từng ngày khi con còn sống bên Mẹ thôi. Mẹ tin rằng con hiểu hết những gì Mẹ muốn trao lại.
Đẻ được con đã khó rồi nhưng nuôi con nên người lại càng khó hơn. Con hư Mẹ chỉ biết khóc thôi vì Mẹ không hề muốn mắng con hay nói nặng đến con bất cứ điều gì.
Con cám ơn Mẹ. Con yêu Mẹ nhiều lắm!
3 - Kid_tentromtheky@yahoo.com - Mùa hè yêu thương ( Mỹ Tâm )
Mùa hè lại về cho bao nhiêu hình ảnh thân thiết gắn liền với thời học sinh trôi qua đi thành một kỷ niệm mang theo nỗi nhớ nhung và nuối tiếc. Đó là sẽ là những khoảng thời gian đẹp đẽ nhất và nó cũng sẽ mãi in sâu trong tim mỗi người.
Mỗi lần mùa hè đến nhớ lại kỷ niệm thời áo trắng ấy thật là khó tả làm sao, long bâng khuâng, hồi hộp và cứ như luyến tiếc 1 điều gì đó không nói được thành lời...
Hè đến rồi đi để lại cho lòng mỗi người biết bao nỗi nhớ cho những người vừa mới chia tay bạn bè thầy cô trường lớp hay cho những người đã có thời như vậy hồi tưởng lại. Mới ngày nào vẫn cắp sách đến trường, có lúc chưa thuộc bài, lòng lại phập phồng lo cô giáo gọi lên bảng. Rồi những ngày cuối kỳ, tâm trạng bồi hồi lo lắng cho 1 bài kiểm tra, nhưng rồi tất cả cũng đã qua. Những buổi chiều nắng, tụi con trai, con gái tụ tập với nhau dưới gốc cây bàng, hay ngoài quán nước, tất cả vui đùa với nhau. Rồi có khi bạn bè giận dỗi như trẻ con, nghỉ chơi vài hôm rồi lại huề, những lúc như thế tình cảm càng thêm thân thiết để rồi bây giờ mỗi đứa đi mỗi con đường riêng trong cuộc đời.
Hè đến mang về cho bao nhiêu những kỷ niệm đã qua, những khoảng thời gian bạn bè còn bên nhau, một câu xin lỗi chưa bao giờ được nói ra, hay một lời tỏ tình còn giữ mãi trong lòng đến đến bây giờ đó là một nỗi nuối tiếc. Xa rồi những chiếc áo trắng đồng phục, xa rồi những hình ảnh nữ sinh trong bộ áo trắng duyên dáng.
Ngày ấy đi học lòng mong muốn mùa hè hãy đến thật nhanh để được đi chơi, nghỉ ngơi cho thật thoải mái. Còn bây giờ ngồi ôm nỗi nhớ. Hè về nhìn những cánh phượng rơi trên đường, lòng bồi hồi biết bao nhiều niềm lưu luyến về tuổi học trò – tuổi mộng mơ ngày nào.
Hè đến rồi đành chia tay những người bạn thân thiết, từ biệt mái trường thân yêu, bao kỷ niệm giờ chỉ còn là dĩ vãng… Nhưng những kỉ niệm, những giây phút đó làm sao chúng ta có thể quên có lẽ nó sẽ theo suốt trên còn đường đời của mỗi người.
Thực hiện
- Editor : Rai
- MC: Hera & Hip
- Âm thanh: Nokio
Bài hát trong Listen and Feeling số 2
- It's not goodbye ( Laura Pausini )
- Tiết học cuối cùng ( Đại Nhân )
- Bài hát tặng Mẹ ( Lâm Việt Hùng ft Kyo )
- Mùa hè yêu thương ( Mỹ Tâm )
- Editor : Rai
- MC: Hera & Hip
- Âm thanh: Nokio
Bài hát trong Listen and Feeling số 2
- It's not goodbye ( Laura Pausini )
- Tiết học cuối cùng ( Đại Nhân )
- Bài hát tặng Mẹ ( Lâm Việt Hùng ft Kyo )
- Mùa hè yêu thương ( Mỹ Tâm )
ENJOY IT
0 nhận xét:
Đăng nhận xét